Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009

[Thức][Tỉnh]

Tác giả: Lâm Hoa (Pie)
Thể loại: Tuỳ bút
Giới hạn: 13+
Tittle: Lụy

Chiếc bóng hề cười ngạo nghễ trong đêm,
Chuốc cơn say nhường
cho người mộng: tỉnh.
Chốn nhân gian nhuốm một màu tĩnh mịch
Thực là vô mà mộng cũng là vô”
Bạn tôi ơi anh là chiếc bóng say
Say tình say đời và yêu trong mộng thực
Anh vẫn vậy dù trăm lần ngã gục
Bởi tin rằng bóng nào biết đắng cay
Rồi đêm vỡ, tro tàn và bội bạc
Tiếng cười vẫn vang- ngạo với thói đời
Vẫn thổn thức cạnh hình hài nhợt nhạt
“Ta tin đời, đời nào có tin ta!”
Lụy là mị, là sầu, là sụp đổ
Là nát tan cả kiếp nửa dối gian
Là hồn hoa khóc than cho bóng điệp
Là điệp tàn miết lạc chốn vườn hoang
Nhưng anh hỡi có nghe mưa băng giá
Khóc thay anh thấm xót vệt thương lòng
Chẳng xóa nhòa nhưng hẳn sẽ phôi pha
Rồi cuốn hết cho bụi đời lặng sóng
Đừng tuyệt vọng anh ơi đừng tuyệt vọng
Tôi sẽ làm mưa tưới mát hồn mơ
Nỗi ê chề nơi khóe mắt thẩn tho
Xin đón lấy bằng bờ môi mặn đắng
Mưa tựa lên vai, mơn man làn tóc
Khe khẽ thì thầm cho nước mắt ai rơi
Giọt sầu rơi nghiêng rồi sẽ không trở lại
Đau khổ qua rồi phía cuối rạng bình minh



Hãy biết chấp nhận dù là khổ đau, bội bạc, rồi đi hết con đường mưa trong đêm tối bởi tôi tin rằng bạn sẽ gặp được cầu vồng giữa đêm đen, và cũng bởi vì tôi sẽ luôn đợi bạn ở đó…
Dear my Sun boy…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét